Tháng Mười Hai 3, 2024

Đội bóng đồng chủ nhà của giải đấu 4 năm sau đã chơi một trận không tồi trước đối thủ hùng mạnh Hà Lan. Nhưng việc quá non kinh nghiệm đã khiến ĐT Mỹ dễ dàng chui vào bẫy của đối thủ “vừa kỹ thuật lại vừa quái” đến từ lục địa già. Hãy cùng MANCLUB phân tích nhé.

Không cùng đẳng cấp

“Những chiếc áo trắng đẫm mồ hôi, những gương mặt nhăn nhó vì kiệt sức” – tờ New York Times đã mô tả như vậy về ĐT Mỹ sau trận đấu với Hà Lan. Trong khi đó, HLV Gregg Berhalter cũng nhấn mạnh thông điệp: “Đây là trận đấu khó nuốt trôi với chúng tôi. Các chàng trai đã đặt cược tất cả tuổi trẻ của họ. Họ đã cùng nhau gắn bó thành tập thể gắn kết”.

Có lẽ, người Mỹ chỉ ước có cỗ máy thời gian, để Christian Pulisic dứt điểm tốt hơn trong tình huống đối mặt với thủ môn ngay ở phút thứ 2. Biết đâu lúc đó trận đấu rẽ sang hướng khác cho “Chú Sam”. Nhưng đó là định mệnh. 

Định mệnh không có nghĩa vụ trao thành công cho kẻ nỗ lực (đừng phủ nhận nỗ lực của Hà Lan). Thay vào đó, chỉ có kẻ nào chớp thời cơ tốt mới xứng đáng chiến thắng. Rõ ràng, Hà Lan đã thắng trận đấu mà nhiều người thừa nhận, còn đối thủ thì “tâm phục khẩu phục”.

Van Gaal quá tinh quái

HLV Louis van Gaal đủ tinh quái để tạo ra “cái bẫy” ngọt ngào, để những chiến binh của Mỹ dễ dàng chui vào đó. Đó là cái bẫy kiểm soát bóng. Đội bóng của HLV Berhalter đã kiểm soát tới 58% thời lượng trận đấu. Theo tâm lý thông thường, khi một đối thủ yếu kiểm soát bóng nhiều hơn trước đối thủ mạnh, rất dễ tạo ra tâm lý hưng phấn quá mức cần thiết. Nếu không kiểm soát cảm xúc đủ tốt, bạn rất dễ cuốn vào trong đó.

ĐT Mỹ đã quá trẻ tuổi để kiểm soát nổi cảm xúc ấy, đặc biệt là khi Pulisic ở rất gần bàn thắng ngay đầu trận. Độ tuổi trung bình của đội bóng xứ cờ hoa ở World Cup 2022 chỉ là 25,2, trẻ thứ hai ở giải đấu (chỉ có Ghana trẻ hơn thế). Đội hình chính của Mỹ ra sân trước Hà Lan cũng chỉ nhỉnh hơn con số này một chút là 25,3 tuổi. Nhìn sang phía đối diện, Hà Lan ra sân với đội hình có tuổi trung bình là 28 (độ tuổi chín của cầu thủ).

Chất quái của Hà Lan ở chỗ, họ vẫn kiểm soát tình hình. Mỹ không có quá nhiều pha xâm nhập nguy hiểm vào vòng cấm của đối thủ. “Cơn lốc màu da cam” chỉ cần hai cú đấm, theo cùng một kịch bản (Dumfries tạt sệt vào vòng cấm) là đủ để khiến người Mỹ sụp đổ. Tất nhiên, trong trận đấu thông thường, chưa chắc “Chú Sam” đã ngã hai lần cùng một chỗ như vậy nhưng khi cảm xúc bị đẩy lên tới đỉnh điểm, họ gần như “quên sạch” bài học.

Còn một thời điểm khác cho thấy Mỹ “quản trị cảm xúc” không thực sự tốt. Đó là sau khi Haji Wright rút ngắn tỷ số xuống còn 1-2, họ đã ngay lập tức bị dập tắt khi để Hà Lan ghi bàn thứ 3 chỉ vài phút sau. Như người đội trưởng mới 23 tuổi của Mỹ, Tyler Adams thừa nhận: “Tôi không hiểu sao. Chúng tôi đã phòng ngự rất tốt ở vòng bảng nhưng lại phải chịu 3 bàn thua trước Hà Lan trong tình huống giống như bị ngủ mơ”.

Mỹ còn thiếu quá nhiều điều để đạt cái tầm như Hà Lan thời điểm này nhưng ít nhất, việc họ hoàn thành mục tiêu “nhỏ” (theo lời New York Time) khi vượt qua vòng bảng World Cup với đội hình trẻ tuổi.

Bốn năm nữa, World Cup sẽ tới với đất Mỹ. Lứa trẻ đầy tiềm năng hiện tại sẽ có thêm nhiều va vấp để trưởng thành hơn và biết kiểm soát cảm xúc tốt hơn. Họ sẽ cùng dìu nhau chín chắn và bước vào đỉnh cao sự nghiệp. Đó mới là mục tiêu mà người Mỹ thực sự muốn hướng tới với đội hình trẻ trung này.

Một đêm thảm họa ở Khalifa không thể đánh chìm “giấc mơ Mỹ”. Sẽ còn rất nhiều chương mới tươi sáng hơn mở ra nếu những chiến binh trẻ tuổi của HLV Berhalter không lùi bước. Hãy nhớ tên của những cầu thủ như Sergino Dest, Tyler Adams, Weston McKennie, Timothy Weah hay Giovanni Reyna. Bởi biết đâu, kỳ World Cup 2026 mới là nơi họ nở rộ mạnh mẽ nhất.

Tương lai của HLV Berhalter được quyết định vào tuần sau

Hợp đồng của HLV Gregg Berhalter và LĐBĐ Mỹ sẽ hết hạn vào cuối năm 2022. Theo báo giới Mỹ, hai bên sẽ bàn bạc hợp đồng mới trong vài tuần nữa. Thời gian tới, LĐBĐ Mỹ sẽ trực tiếp đánh giá về đội tuyển ở World Cup 2022, trước khi đưa ra quyết định về tương lai của nhà cầm quân này.